Tình Yêu và Tình Bạn
Nào, cùng tham gia Tình yêu và tình bạn để cùng nhau sống trong thế giới tình bạn tuổi học trò bạn nhé :D
Tình Yêu và Tình Bạn
Nào, cùng tham gia Tình yêu và tình bạn để cùng nhau sống trong thế giới tình bạn tuổi học trò bạn nhé :D
Tình Yêu và Tình Bạn
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Tình Yêu và Tình Bạn


 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

Share | 
 

 Có Phải Tình Yêu Là Hạnh Phúc

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
4/4/2011, 16:47
Thành viên
gianggiangonline
Thành viên

Tổng số bài gửi : 3
Join date : 22/11/2010

Bài gửiTiêu đề: Có Phải Tình Yêu Là Hạnh Phúc

 
ôi viết câu chuyện này từ một nơi trong lòng tôi gọi là kỷ niệm. tất cả những chuyện đã đến với tôi và đã trôi qua rất nhanh nhưng tôi không thể nào quên được.

Có Phải Tình Yêu Là Hạnh Phúc
Tôi không biết từ cái ngày nào hai tiếng tình yêu đã ăn sâu vào lòng con người. tình yêu đã làm chảy không biết bao nhiêu mực làm hao không biết bao nhiêu giấy và làm chảy không biết bao nhiêu nước mắt của nhân loại. và tình yêu cũng là niềm hạnh phúc lớn nhất của con người một cảm xúc rất đặt biệt không có gì thay thế được. Hơn 2500 năm nay nhân loại vẫn chưa có một khái niệm chính xác nào về tình yêu và hôm nay tôi viết một câu chuyện để định nghĩa tình yêu một cách chính xác nhất đối với cá nhân tôi. Tôi không biết có phải tôi là kẻ đa tình nay cô này m,ay cô kia không nếu có một ai đọc câu chuyện này hãy cho tôi biết đây có phải thật sự là tình yêu không?
Khi tôi biết tình yêu là gì năm tôi 16 tuổi một học sinh rất ngoan, hiền. khi vào năm học ngay khi gặp cô ta tôi có một thứ cảm giác rất đặt biệt mà tôi chưa từng có từ trước. tôi cũng không biết đó có phải là tình yêu thật sự hay không? Tôi chỉ biết tôi rất thích bên cạnh cô ta để nói không biết bao nhiêu là chuyện trên đời và tôi có một niềm vui đặt biệt khi gặp cô ấy nhưng ở người khác niểm vui không giống như vậy. và một ngày tôi đi học trong giờ chơi tôi lấy mãnh giấy viết một bài thơ tả người ấy và nói lên tình cảm của mình với cô ta và bỏ vào vở rồi đi ra ngoài. Tôi nghĩ đó chỉ đơn giản là một trò giải trí không có ý nghĩa gì quan trọng. khi tôi trở lại lớp thì tôi thấy thằng bạn tôi đang đọc tờ giấy ấy. tôi nói “ trả lại tao” nói nói không. Và trưa hôm ấy nó đưa mãnh giấy đó cho cô ta. Hôm sau tôi nhận lại mãnh giấy đó từ tay nó và có them hai chữ “không được” hai chữ không được được viết lên từ bàn tay cô ấy nét chữ rất tròn và quen thuộc.
tôi buồn, vâng tôi buồn lắm. và tôi nghĩ tôi ta viết không được thì mãi mãi nó vẫn là “không được” tôi không hề biết hai tiếng “ mắc cỡ” của một cô gái là gì năm tôi 16 tuổi. nghĩ lại tôi khờ thật. tôi còn khờ đến nỗi cô ấy tạo nhiều cơ hội cho tôi theo đuổi cô mà tôi không phát hiện ra. Trong giờ học tự dưng tôi dở chứng không chép bài mà đưa tập cho cô ta viết. cô ta cũng nhận lời. cô ta ngồi ở gốc bàn nhất từ của đi vào là tới chỗ cô ta đầu tiên, tôi ngồi giữa bàn tư dãy đối diện. tôi hay nhìn ra cửa những khi rãnh và bất ngờ cô ta quay người lại nhìn ngay tôi và mĩm cười. trong tâm tôi chưa có một chút khái niệm gì gọi là chinh phục một cô gái. Khi nhận chữ không được của cô ấy tôi nghĩ là mình đã thất tình.
Tôi sống trong đau khổ và tuyệt vọng, tôi có viết cho cô nhiều thư lắm nhưng cô không trả lời. tôi buồn và tuyệt vọng. và tôi tránh xa cô ấy hay tôi cũng không nhớ rõ là có phải cô ta tránh tôi không. Trong trường tôi là người đi sớm nhất, cho đến giờ tôi cũng không hỉu tại sao vì sao tôi luôn là người sớm, có lẽ tôi ghét những người thất hẹn nên ko muốn mình như vậy. thói quen đó của tôi vẫn giữ đến giờ.
Và trong hai năm học ấy mỗi ngày tôi vào việc đầu tiên tôi làm là tìm thứ gì đó lau sạch chỗ cô ta ngồi. hai năm như vậy, cho đến giờ tôi cũng không biết cô ta có biết điều này hay không nhưng đối với tôi đó là việc làm rất vui . trường tôi nghèo lắm không có lầu và thường thì bụi bauy vào đầy mỗi khi có cơn gió nhẹ thổi qua. Vì vậy mà mỗi ngày bàn ghế đều rất bẩn. và tôi con nhớ hôm lớp tôi đi ca xong trời mưa rất lớn, tôi mua cho cô một cái áo mưa mỏng và đưa cô. Tôi nói “ mặc đi” và miểm cười! cô ta lắc đầu. tôi nói “mặc đi để ướt! “ cô ta lại lắc đầu, lần thứ 3 cũng vậy. tôi nói “ không mặc thì cảm ơn”. Trong lúc đó ý nghĩ tôi rất buồn tui vừa muốn đùa với cô vừa trách cô nhưng tôi không hỉu cô nghĩ sao. Tôi để áo mưa vào rổ xe và đi về. tôi không mặc nó vì tôi ghét nhất là mặc áo mưa.
Và tôi không hiểu vì sao một buổi sang kia tôi rất buồn đạp xe tới trường mà nước mắt cứ chục dổ ra. Tôi vào lớp sau khi lau bàn cho cô ấy xong tôi lấy dao lam cắt móng tay mình lấy máu viết tên cô ta vào chỗ cô ngồi và từ đó tôi thay đổi. tôi trở nên rất lười học, trốn tiết, hút thuốc lá ….. và cô ta có một thứ tình cảm rất đặt biết với tôi. Cô ta căm ghét tôi nói một cách chính xác là cô ta căm thù tôi.
Tôi còn nhớ giáng sinh năm tôi học lớp 10 sau khi đi học về tôi đạp xe đi gần 5km sau khi dốc cạn tài sản ít ỏi của mình ra coi và sau hơn nữa giờ chọn lựa. tôi mua cho cô một tấm thiệp moel ưng ý nhất, đêm đó tôi rất cẩm thận viết vào những dòng chữ tôi biết mình viết chữ rất khó coi nên tôi viết xong tấm thiệp ấy tay tôi muốn mỏi vì gò từng nét. Xong tôi để tấm thiệp lên ngực và chìm vào giấc ngủ với một niềm vui. Tôi nghĩ cô ta sẽ rất vui khi nhận tấm thiệp. Sáng hôm sau tôi nhờ một người bạn thân của tôi và của cô gỏi cổ tấm thiệp ấy tôi biết cô ta đã “căm thù” tôi.
Hôm sau tôi lại là người đi sớm nhất trường sau khi vào lớp làm xong hết nhiệm vụ, tôi ra ngoài hiên nhìn cỏ cây và tôi thấy một vài mãnh giấy vụn quen thuộc, khi tôi cầm nó lên thì tôi chợt nhớ nó chính là tấm thiệp tôi mua hôm trước. tôi buồn lắm nưng tôi không nói ai nghe. Moi người nghĩ tôi không biết cô đã xé tấm thiệp ấy.
Và tôi và cô ấy rất ít khi nói chuyện với nhau. Trường tôi nằm cũng khá xa nhà những buổi học chiều một vài đứa phải ở lại vì không đủ thời gian cho hai lược đi về. tôi và cô nằm trong số đó. Sau khi ăn trưa chúng tôi thường chơi trò “đâu gà đít vịt” bằng bài hát nghĩa là người đầu tiên hát 1 bài người thứ 2 sẽ lấy chữ cuối cùng của bài hát ấy làm chữ đầu tiên của bài hát tiếp theo. Những năm ấy tôi nằm trong đội nam của con trai cô nằm trong nhóm con gái. Tụi con trai chỉ có 3 hay 4 đứa gì nhưng bên con gái thì khá đông. Thời gian ấy tôi thích âm nhac nên thường tôi biết rất nhiều bài hát và tôi hát rất thường xuyên ( nếu sau khi người kia hát và đội đó bắt đầu đếm tới 5 mà đội tôi chưa tìm được bài hát thì sẽ thua) và trong một vài lần khi tôi đang hát cô ta nói “ hát lớn lên vậy sao nghe” tôi rất mừng vì cô nói chuyện với tôi và tôi hát rất lớn.
Sau khi kết thúc năm 11 tôi và cô chia ra hai lớp và cô đi theo lối đi khác. Và giờ tôi không còn tin tức gì của cô, hơn 1 năm trước tôi có nghe đã có người hỏi cưới cô tôi vui vui buồn buồn. cầu mong cho cô hạnh phúc ! cô tên là NTTT quê cố ở xã Thanh Bình huyện chợ Gạo Tiền Giang.

Còn tiếp
cùng nhau click vào những link này để tham khảo thêm thông tin nhé

Mua ban |
May tinh de ban |
May tinh xach tay |
Dien thoai di dong


 

Có Phải Tình Yêu Là Hạnh Phúc

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.
* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.
* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất